nhạc phim người da đỏ cuối cùng

Sau cùng, anh quay về với chính mình, và đối diện với cái mà nhạc sĩ Phạm Duy nói người nghệ sĩ nào rồi cũng gặp phải, là nỗi cô đơn. Từ khi còn rất trẻ, Văn Cao đã đặt mình trong vai trò của anh Trương Chi mà hát Màn kết hợp của Thu Phương và Ngọc Anh với hai nhạc phẩm Những ngày thơ mộng - Tạ tình (Hoàng Thi Thơ) cũng là điểm nhấn của đêm nhạc. Mỗi người hát một bài như độc thoại, họ gặp nhau ở sự da diết, khắc khoải và thăng hoa trong những câu cuối của Tạ tình: "Tình Nỗi thất vọng của Erik ten Hag khi vừa lập "kỷ lục buồn" cùng MU. (Ảnh: PA). "Chúng tôi cần những bản hợp đồng mới, những cầu thủ chất lượng thực sự. Chúng tôi đang nỗ lực đàm phán để thuyết phục những cái tên sáng giá nhất đồng ý tới Old Trafford", Erik ten App Vay Tiền. Những bộ tộc sống tách biệt với thế giới văn minh của nhân loại. Họ sống ẩn sâu trong những khu rừng sâu thẳm, những miền đất ít người đặt chân tới. Tất cả đã tạo nên sự tò mò và thu hút nhiều người, từ đó trở thành đề tài của nhiều tác phẩm điện ảnh đình đám. 5 bộ phim hay về những người thổ dân sẽ giúp bạn hiểu thêm về họ và những câu chuyện đằng sau đó. Embrace of the Serpent – Cái ôm của rắn 2015 Đây là một bộ phim được đánh giá cao với điểm trên IMDb và 94% độ tươi trên Rotten Tomatoes. Không chỉ vậy, nó còn giành được đề cử Phim nói tiếng nước ngoài xuất sắc nhất tại Oscar 2016. Bấy nhiêu cũng đủ để chứng minh sức hút của Embrace of the Serpent Đan xem giữa hiện tại và quá khứ, bộ phim kể về hành trình đi tìm thứ cây linh thiêng Yakruna giữa rừng Amazon của hai người đàn ông sống cách nhau hơn ba thập kỉ. Trong phim, người xem bị choáng ngợp bởi hình ảnh tráng lệ của rừng rậm Amazon trong khung hình đen trắng. Đây không chỉ mà một bức tranh phản ánh chế độ thực dân ở Nam Mĩ, mà còn là một bài tưởng nhớ những nền văn minh đã mất, những dân tộc mà đã mãi mãi bị lãng quên. Các bạn có thể tham khảo tải phim Embrace of the Serpent được chia sẻ TẠI ĐÂY The Good Lie – Lời nói dối ngọt ngào 2014 The Good Lie kể về 4 đứa trẻ da màu – số ít trong những nạn nhân của cuộc nội chiến ở Sudan. Khi chiến tranh xảy ra, họ phải vượt qua sa mạc gần 1000 dặm để tới được Kenya. Trong suốt cuộc hành trình các em phải tự chống chọi với cái lạnh, đói, thú hoang và những kẻ có thể cầm súng bắn vào các em bất kỳ lúc nào. The Good Lie hiện có số điểm khá cao trên IMDb và Rotten Tomatoes 87% dù cho nó không đạt được doanh thu cao ngất ngưỡng. Nhưng đây vẫn thật sự là một bộ phim sâu lắng, chạm đến trái tim người xem mà bạn không nên bỏ qua Các bạn có thể tham khảo tải phim The Good Lie được chia sẻ TẠI ĐÂY Apocalypto – Đế chế Maya 2006 Lấy bối cảnh vào giai đoạn suy tàn của nền văn minh Maya, phim là câu chuyện về Jaguar Paw – một ông bố hiền lành, sống trong ngôi làng nhỏ, kiếm ăn bằng nghề săn bắn truyền thống. Nhưng rồi anh và nhiều người khác bị bắt trở thành vật tế thần cho nạn đói đang lan tràn khắp vương quốc của họ. Jaguar phải vượt qua nỗi sợ hãi để trốn thoát và cứu lấy những gì mà anh hằng yêu quý Apocalypto đánh giá là một trong những kịch bản hay nhất của đạo diễn Mel Gibson nhưng đồng thời nó cũng nhận nhiều ý kiến trái chiều khi tái hiện một thế giới của nền văn minh Maya hỗn loạn với những tập tục cúng tế man rợ. Dẫu vậy, bộ phim vẫn nhận được điểm số khá cao trên IMDb Các bạn có thể tham khảo tải phim Apocalypto được chia sẻ TẠI ĐÂY The Last of the Mohicans – Người Mohicans cuối cùng 1992 Với trên IMDb và đạt 93% tươi của Rotten Tomatoes, chúng ta không cần bàn cãi về chất lượng của The Last of the Mohicans nữa. Tác phẩm được chuyển thể từ cuốn tiểu thuyết cùng tên, có thể nói nó là một bản nhạc hài hòa giữa hiện đại và huyền bí, cổ xưa của những bộ lạc thổ dân da đỏ. Trong một dịp đi săn, Nathaniel Mắt Ưng – chàng trai da trắng sống gắn bó với người da đỏ nhiều năm cùng hai cha con Chingachook và Uncas – những người cuối cùng còn sống sót của bộ lạc Mohican đã ra tay cứu giúp hai người con gái của Đại tá Munro là Cora và Alice thoát khỏi sự săn đuổi của những chiến binh tàn bạo . Tình yêu đã nảy nở giữa chàng trai Mắt Ưng quả cảm và cô gái Cora xinh đẹp, nhân hậu. Các bạn có thể tham khảo tải phim The Last of the Mohicans được chia sẻ TẠI ĐÂY The Gods Must Be Crazy – Đến thượng đế cũng phải cười 1980 The Gods Must Be Crazy đã đạt được thành công lớn với điểm trên IMDb cũng như khoản doanh thu khổng lồ dù kinh phí rất eo hẹp. Cách khai thác chủ đề mới lạ cùng dàn diễn viên chân thật đến hài hước, nam chính là người thuộc bộ lạc Bushmen, vốn chỉ biết trồng rau, nuôi heo, rất ít khi tiếp xúc với cuộc sống văn minh bên ngoài đã làm nên sức hút không tưởng của bộ phim. Câu chuyện xoay quanh anh chàng thổ dân Xi cùng những người cùng bộ lạc đang trú ngụ tại sa mạc tranh dành nhau một cái chai. Nói là cái chai nhưng trong mắt Xi và đồng đội, những người chưa từng tiếp xúc với văn minh nhân loại thì đây là thánh vật mà các bề trên ban xuống. Các bạn có thể tham khảo tải phim The Gods Must Be Crazy được chia sẻ TẠI ĐÂY >> Xem thêm Cách tải phim full HD cực nhanh, giá chỉ từ 700Đ* tại đây! Để tìm kiếm nội dung với tài khoản Fshare bạn chỉ cần gõ nội dung cần tìm kèm theo từ khóa “Fshare” sẽ có ngay link file Fshare. Ví dụ bạn cần tải phim “The Last of the Mohicans”, các bước thực hiện như sau Bước 1 Nhập google “The Last of the Mohicans Fshare” Bước 2 Chọn link phim mà bạn muốn tải Bước 3 Tải nhanh bằng Fcode, xem hướng dẫn Tại đây. Hoặc tải xuống miễn phí. MỌI CHUYỆN BẮT ĐẦU...Vào tháng 8 năm 1492, nhà hàng hải người Ý Christopher Columbus 1451-1506 được sự chỉ dẫn của Nữ hoàng Tây Ban Nha, dẫn đầu một đội tàu đến Trung Quốc và Ấn Độ, và bắt đầu một cuộc hành trình xuyên Đại Tây Dương. Vào tháng 10 cùng năm, Columbus đến Bahamas ở vùng biển Caribe và nhanh chóng đổ bộ lên lục địa Bắc Mỹ ngày có châu Mỹ trên bản đồ thế giới vào thời điểm đó nên Columbus nghĩ rằng ông đã đến bán đảo Ấn Độ India trong tiếng Anh. Vì vậy, khi ông nhìn thấy những người bản địa sống ở Bắc Mỹ, ông đã đặt tên cho vùng Bắc Mỹ này là "Indio". Kể từ đó, những người Mỹ bản địa ở Bắc Mỹ có một cái tên chung là Indians Người da đỏ hay thổ dân da đỏ, người Anh-điêng.Đầu thế kỷ 17, ở Anh có phong trào cải cách tôn giáo, để tránh bị đàn áp tôn giáo, những người Thanh giáo đã thành lập một nhóm gồm 102 người và đến Bắc Mỹ. Vào thời điểm đó, Bắc Mỹ vẫn còn cằn cỗi, những người này không biết làm thế nào để kiếm thời điểm này, những người da đỏ đồng bằng đã giúp đỡ họ bằng cách không chỉ mang thức ăn và trái cây cho họ mà còn dạy họ săn bắn và trồng trọt. Kết quả là những người Thanh giáo này đã có thể tồn tại ở Bắc Mỹ. Vào một ngày thu hoạch, những người Thanh giáo này đã mời 90 người da đỏ tụ tập lại để tổ chức một bữa tiệc linh đình. Và ngày này được họ gọi là "Ngày lễ tạ ơn" để cảm ơn sự giúp đỡ của người da những người da đỏ này không ngờ rằng những người phương Tây từng mang ơn mình lại thực sự là "đao phủ" của cả dân tộc họ!Bắt đầu từ thế kỷ 17, việc buôn bán của người da đen ở phương Tây ngày càng trở nên thịnh vượng, một số lượng lớn tàu thuyền bắt đầu đổ bộ vào lục địa Bắc số người da trắng và da đen tràn vào Bắc Mỹ, bắt đầu áp đảo nghiêm trọng không gian sinh sống của người da đỏ. Để có được đất đai, họ cũng bắt đầu trục xuất và thậm chí giết người da đỏ. Ngoài việc tàn sát trực tiếp trên lục địa Bắc Mỹ, những người da trắng này còn theo đuổi hai chính sách Một là " chính sách bò rừng "; và hai là "chính sách da đầu".Hình ảnh người thổ dân da đỏ bị thực dân đàn áp. Ảnh KKnews Cái gọi là chính sách bò rừng đề cập đến thực tế là Bắc Mỹ tràn ngập bò rừng, nguồn thực phẩm chính của người da đỏ. Những người thực dân này một mặt bắt đầu săn bắt bò rừng với mục đích tiêu diệt thổ dân da đỏ, một mặt làm cho thổ dân da đỏ mất đi nguồn thực phẩm quan trọng này và khiến một số lượng lớn người da đỏ chết đói. Theo thống kê, chỉ trong 20 năm, có hơn 13 triệu con bò rừng trên lục địa Bắc Mỹ bị tiêu diệt, giảm xuống còn dưới con!Chính sách da đầu thậm chí dã man hơn nhiều khi thực dân đổi tiền để lấy da đầu người da đỏ. Vào năm 1703, người ta quy định rằng mỗi tấm da đầu có thể đổi được 55 USD, đến năm 1720 thì tăng lên 76 USD. Do đó, vào đầu thế kỷ 20, về cơ bản không còn người da đỏ bản địa trên toàn bộ lục địa vào năm 1911, ai đó đã phát hiện ra một người da đỏ bản địa cuối cùng. Ban đầu anh ta sống trong rừng, nhưng phải trốn vào thành phố vì cháy rừng, và sau đó được phát hiện. Ngay sau đó, một giáo sư tại Đại học California đã tìm thấy anh ta và đặt tên cho anh ta là "Ishi", và Ishi, còn được gọi là "Người da đỏ cuối cùng - "The Last Indian". Tên của Ishi có nghĩa là "Người da đỏ cuối cùng". Ảnh KKnewsSau đó, giáo sư đưa anh đến bảo tàng và đặt anh vào phòng kính trong bảo tàng với lý do "tìm hiểu văn hóa thổ dân da đỏ".Kể từ đó, Ishi trở thành một sinh vật tồn tại giống như một con vật. Cứ vào thứ Sáu hàng tuần, Ishi được yêu cầu thực hiện các kỹ thuật săn bắn truyền thống của người da đỏ và các kỹ năng khác cho khách tham quan trong bảo tàng. Đổi lại, đó là ba bữa ăn miễn phí mỗi ngày trong phòng kính và cuộc sống không bị mưa gió xâm lấn. Mặc dù cơm ăn và nước uống đầy đủ nhưng anh hoàn toàn mất đi nhân phẩm và tự do của mình. Và chỉ 3 năm sau, năm 1914, Ishi qua đời vì Ishi bị nhiễm bệnh lao. Tưởng chừng cái chết có thể "kết thúc" tất cả, nhưng không! Số phận của Ishi vẫn không được nhà khoa học đã lấy não của Ishi ra và sử dụng đặc biệt cho các thí nghiệm, nói rằng họ muốn nghiên cứu sự khác biệt giữa người da đỏ và người thường. Cuối cùng, Ishi cũng được đối đãi như một con người bình thường vào năm 2000. Sau khi Hiệp hội bảo tồn bản địa lên tiếng, bộ não của Ishi đã được chôn cất tại quê nhà của anh, về với thiên nhiên và yên nghỉ trong lòng Đất khảo KKnews Năm 1854, Tổng thống thứ 14 của nước Mỹ là Franklin Pierce muốn người da đỏ nhượng bớt đất cho người da trắng. Tù trưởng Xi-át-tơn Seattle của bộ lạc da đỏ Duwamish và Supuamish đã trả lời với người đại diện của Tổng thống Hoa Kì. Bài trả lời được Tiến sĩ Henry ghi và dịch ra tiếng Anh. Bức thư được coi là văn kiện hay nhất xưa nay nói về mối quan hệ thiêng liêng của các tộc người thiểu số đối với đất đai quê hương ngàn đời của họ và quan niệm thâm thúy của họ về môi trường sống của con người cũng như tham vọng thôn tính của một đế quốc."Bầu trời này, nguồn sưởi ấm đất đai của chúng tôi làm sao Ngài có thể mua bán nổi? Ý nghĩ sao mà lạ lùng đối với chúng tôi. Nếu chúng tôi không có bầu không khí trong lành này và mặt nước long lanh, thì làm sao Ngài có thể mua nổi? Đối với đồng bào tôi, mỗi tấc đất là thiêng liêng, mỗi lá thông óng ánh, mỗi bờ cát, mỗi hạt sương long lanh trong những cánh rừng rậm rạp, mỗi bãi đất hoang và tiếng thì thầm của côn trùng là những điều thiêng liêng trong ký ức và kinh nghiệm của đồng bào tôi. Những dòng nhựa chảy trong cây cối cũng mang trong đó ký ức của người da đỏ. Khi người da trắng chết đi, họ thường dạo chơi giữa các vì sao và quên đi đất nước họ sinh ra. Còn chúng tôi, chúng tôi chẳng thể quên được mảnh đất tươi đẹp này. Bởi lẽ mảnh đất này là bà mẹ của người da đỏ. Chúng tôi là một phần của mẹ và mẹ cũng là một phần của chúng tôi. Những bông hoa ngát hương là người chị, người em của chúng tôi. Những mỏm đá, những vũng nước trên đồng cỏ, hơi ấm của chú ngựa con và của con người, tất cả đều cùng chung một gia đình. Ấy thế mà vị thủ lĩnh vĩ đại ở Washington lại ngỏ ý muốn mua mảnh đất này của chúng tôi. Họ đòi hỏi quá nhiều và hứa hẹn dành cho chúng tôi một nơi sống thoải mái, và rồi họ sẽ là người cha chăn dắt và chúng tôi sẽ trở thành những đứa con của họ. Vậy, chúng tôi phải cân nhắc ý muốn đất đai của họ. Nhưng, quả không phải việc giản đơn, bởi lẽ mảnh đất này đối với chúng tôi là thiêng liêng. Dòng nước óng ánh, êm ả trôi dưới những dòng sông, con suối đâu chỉ là những giọt nước, mà còn là máu của tổ tiên chúng tôi. Nếu chúng tôi bán mảnh đất này cho Ngài, Ngài phải nhớ rằng, Ngài phải dạy bảo con cháu rằng, mảnh đất này là thiêng liêng và những tia sáng chói chang phản chiếu từ mặt hồ trong vắt sẽ nói lên cái gì đó về ký ức của người da đỏ. Tiếng thì thầm của dòng nước chính là tiếng nói của cha ông chúng tôi. Những dòng sông là người anh em của chúng tôi, làm chúng tôi nguôi đi những cơn khát. Những dòng sông chuyên chở những con thuyền và nuôi lớn con cháu chúng tôi... Nếu có bán cho Ngài mảnh đất này, Ngài phải nhớ dạy bảo con cháu Ngài những dòng sông là người anh, người em của chúng tôi và các Ngài từ nay trở đi phải đối xử tử tế với những dòng sông như Ngài đã đối xử với anh em Ngài. Tôi biết người da trắng không hiểu cách sống của chúng tôi. Đối với họ, mảnh đất này cũng như mảnh đất khác, bởi lẽ họ là kẻ xa lạ, và trong đêm tối, họ lấy đi từ lòng đất những gì họ cần. Mảnh đất này đâu phải là những người anh em của họ, mảnh đất này là kẻ thù của họ và khi đã chinh phục được, thì họ sẽ lấn tới. Mồ mả tổ tiên của họ, họ còn quên và họ cũng chẳng cần tới dòng tộc của họ. Họ cư xử với mẹ đất và anh em bầu trời như những vật mua được, tước đoạt được, rồi bán đi như những con cừu và những hạt kim cương sáng ngời. Lòng thèm khát của họ sẽ ngấu nghiến đất đai, rồi để lại đằng sau những bãi hoang mạc. Tôi biết, cách sống của chúng tôi khác với cách sống của Ngài. Cảnh đẹp nơi thành phố của Ngài làm nhức nhối con mắt người da đỏ. Có lẽ, người da đỏ hoang dã và tăm tối chăng? Ở thành phố của người da trắng, chẳng có nơi nào yên tĩnh cả, chẳng có nơi nào là nghe được tiếng lá cây lay động vào mùa xuân hay tiếng vỗ cánh của côn trùng. Nếu có nghe thấy thì đó cũng chỉ là những tiếng ồn ào lăng mạ trong tai. Và cái gì sẽ xảy ra đối với cuộc sống, nếu con người không nghe được âm thanh lẻ loi của chú chim đớp mồi hay tiếng tranh cãi của những chú ếch ban đêm bên hồ? Tôi là người da đỏ, tôi thật không hiểu nổi điều đó. Người Anh-điêng chúng tôi ưa những âm thanh êm ái của những cơn gió thoảng qua trên mặt hồ, được nước mưa gội rửa và thấm đượm hương thơm của phấn thông. Không khí quả là quý quá đối với người da đỏ, bởi lẽ bầu không khí này là của chung, muông thú, cây cối và con người cùng nhau hít thở. Người da trắng cũng cùng chia sẻ, hít thở bầu không khí đó. Nhưng hình như người da trắng chẳng để ý gì đến nó. Nếu chúng tôi bán cho Ngài mảnh đất này, Ngài phải nhớ rằng không khí đối với chúng tôi là vô cùng quý giá và phải chia sẻ linh hồn với tất cả cuộc sống mà không khí ban cho. Ngọn gió mang lại hơi thở đầu tiên của cha ông chúng tôi và cũng nhận lại hơi thở cuối cùng của họ. Nếu có bán cho Ngài mảnh đất này, Ngài phải giữ gìn và làm cho nó thành một nơi thiêng liêng cho ngay cả người da trắng cũng có thể thưởng thức được những làn gió thấm đượm hương hoa đồng cỏ. Như vậy, chúng tôi mới cân nhắc những ý muốn mua mảnh đất này của Ngài. Nếu có quyết định chấp nhận yêu cầu của Ngài, chúng tôi phải đưa ra một điều kiện - đó là, người da trắng phải đối xử với các muông thú sống trên mảnh đất này như những người anh em. Tôi là kẻ hoang dã, tôi không hiểu bất cứ một cách sống nào khác. Tôi đã chứng kiến cả ngàn con trâu rừng bị chết dần chết mòn trên những cánh đồng trơ trọi vì bị người da trắng bắn mỗi khi có đoàn tàu chạy qua. Tôi là kẻ hoang dã, tôi không hiểu nổi tại sao một con ngựa sắt nhả khói lại quan trọng hơn nhiều con trâu rừng mà chúng tôi chỉ giết để duy trì cuộc sống. Con người là gì, nếu cuộc sống thiếu những con thú? Và nếu chúng ra đi, thì con người cũng sẽ chết dần chết mòn vì nỗi buồn cô đơn về tinh thần, bởi lẽ điều gì sẽ xảy đến với con thú thì cũng chính xảy ra đối với con người. Mọi vật trên đời đều có sự ràng buộc. Ngài phải dạy cho con cháu rằng mảnh đất dưới chân chúng là những nắm tro tàn của cha ông chúng tôi, và vì thế, chúng phải kính trọng đất đai. Ngài phải bảo chúng rằng đất đai giàu có được là do nhiều mạng sống của chủng tộc chúng tôi bồi đắp nên. Hãy khuyên bảo chúng như chúng tôi thường dạy con cháu mình Đất là Mẹ. Điều gì xảy ra với đất đai tức là xảy ra đối với những đứa con của đất. Con người chưa biết làm tổ để sống, con người giản đơn là một sợi tơ trong cái tổ sống đó mà thôi. Điều gì con người làm cho tổ sống đó, tức là làm cho chính mình. Ngay cả đối với người da trắng, họ được đi cùng và nói chuyện với chúng như người bạn đối với người bạn, cũng không thể nào tránh khỏi số phận chung của con người. Sau hết chúng ta có thể trở thành anh em và hãy chờ xem. Nhưng điều mà chúng tôi biết trước được là đến một ngày nào đó người da trắng sẽ hiểu là chúng ta có cùng một Chúa, có thể lúc này Ngài nghĩ Ngài có Người Chúa nên Ngài muốn có mảnh đất này của chúng tôi. Nhưng Ngài sẽ không thể nào có được. Người là vị chúa của con người và tình cảm của Người sẽ được chia sẻ công bằng cho người da đỏ cũng như người da trắng. Mảnh đất này đối với Người là quý giá và làm tổn hại đến mảnh đất là khinh rẻ Đấng tạo thế. Người da trắng cũng vậy, rồi sẽ qua đi và còn sớm hơn tất cả các bộ lạc khác. Làm ô uế nấm mồ của Ngài, thì một đêm nào đó Ngài sẽ chết vì ngạt thở trên đất hoang mạc của Ngài. Nhưng trước giây phút tàn lụi, ở trong Ngài sẽ lóe sáng lên sức mạnh của Chúa, Người đã mang Ngài tới mảnh đất này là vì lý do đặc biệt nào đó đã cho Ngài quyền thống trị người da đỏ rồi bị thiêu cháy. Đối với chúng tôi vận số đó thật là huyền bí. Bởi vì, chúng tôi không hiểu nổi khi những con trâu rừng bị tàn sát, khi những chú ngựa sắt hoang ngự trị, khi những góc rừng kín đáo nặng mùi con người, khi quang cảnh của những vùng rừng xanh mướt bị những sợi dây biết nói xóa sạch. Đâu còn những cánh rừng rậm rạp? Tất cả đã qua đi và đâu còn những chú đại bàng vĩ đại? Tất cả đã qua đi."

nhạc phim người da đỏ cuối cùng