nhặt tổng tài sinh bánh bao

Đọc Vợ nhặt của Kim Lân ta cảm rõ điều đó. Trong "Vợ nhặt" của Kim Lân, tình huống truyện đã giúp nhà văn xây dựng bộc lộ sâu sắc tính cách và tâm lí nhân vật. Đồng thời gúp ông bộc lộ tâm tư tình cảm và những điều mà bản thân ông muốn gửi gắm cho bạn đọc Trong Vô tình nhặt được tổng tài, Triệu Lộ Tư đóng vai Cố An Tâm - cô gái làm nghề shipper có tính cách hiền lành, đáng yêu. Sau 1 tai nạn bất ngờ, An Tâm bỗng dưng phải chịu trách nhiệm chăm sóc chàng tổng tài bị mất trí nhớ Lăng Việt. Từ đây, câu chuyện yêu đương ngọt ngào với vô số tình tiết hài hước đã diễn ra. Từ đây chuyện tình Vô Tình Nhặt Được Tổng Tài bắt đầu xảy ra, An Tâm bởi vì cuộc sống bị làm phiền nên đồng ý "nhặt" tổng tài Lăng Việt về nhà để điều trị nhưng cô không ngờ rằng từ hai con người có tính cách và thân phận trái ngược nhau lại trở nên thân thiết, gắn bó với nhau. App Vay Tiền. Edit+Beta Minh MiuĐại Tráng đi ra khỏi phòng, thanh âm vốn mơ hồ bên ngoài càng ngày càng rõ ràng, trong đó có giọng nữ sắc nhọn, đang ồn ào nói “Liên thanh mời đến đều không đến, liền đem phòng gia truyền nhà chúng ta đem đi bán, chính là cháu không chính thức như vậy, huống chi còn là một dã tạp chủng không rõ lai lịch? Nó dựa vào cái gì?”Nghe thanh âm, đây là thím Đại Tráng Tần Chiêu Đệ, lại đang quở trách lão Hoàng Lịch tám trăm năm Tráng sắc mặt hoàn toàn lạnh xuống, một đôi mày rậm nhíu lại sít đi ngang qua giữa phòng nông cụ, Đại Tráng khẽ cắn môi, thuận tay rút một cái liềm mài đến sáng như tuyết, ước lượng trong tay, tiếp tục đi ra đi, Đại Tráng vừa nhớ lại kí ức luôn giữ ở trong đầu, thật lâu không thể nào quên cừu hận trong trí trai con gái “chú” tuổi tác cũng không nhỏ, con trai lớn nhất 30 tuổi, con gái lớn nhất cũng so với Đại Tráng lớn hơn 4 5 tuổi, vốn lẽ ra, người một nhà này đối với cha Đại Tráng anh cả trong nhà độc đinh duy nhất, xem như cháu trai Đại Tráng nên bảo vệ nhún nhường, nhưng là, trong mắt của bọn họ chỉ có lợi họ chỉ thấy cha Đại Tráng có hậu đại, phòng cùng ruộng đất, tiền để dành thuộc về Đại Tráng, “chú” vốn nghĩ cách là cho một đứa con trai làm con thừa tự, như vậy có thể thuận lý thành chương đem một nửa gia sản trong tay cha Đại Tráng cầm ra, ai biết nhảy ra mẹ Đại Tráng sinh ra Đại Tráng, làm cho cha Đại Tráng vui mừng đã có hậu đại đồng thời cũng đưa tới người một nhà “chú” lòng tràn đầy ghen ghét và cừu lúc đó Đại Tráng mới mười bảy mười tám tuổi, vóc dáng tuy cao, nhưng vẫn là người thiếu niên thân hình đơn bạc, nhà “chú” có hai đứa con trai, vóc dáng tuy so với Đại Tráng thấp hơn một đoạn, lại vô cùng rắn chắc, trên bắp tay xoắn xuýt như cục sắt, giống như lời người nào đó nói, tinh hoa đều là đậm đặc, thấp lè tè nhưng kì thật khí lực rất mạnh rất khó chống lần kia, “chú” biết cha Đại Tráng lập di chúc cầm vào thành phố công chứng, Đại Tráng với tư cách là người thừa kế duy nhất được pháp luật xác định ra thân phận, lập tức giơ chân, dẫn cả nhà liền vọt tới nhà Đại vì lúc trước ầm ĩ qua một trận, Đại Tráng thấy đám người này đến không có ý tốt, lập tức cảnh giác liền quay đầu lại nhà kho lấy cào cỏ, khi đó mẹ Đại Tráng còn không có liệt, gặp em trai chồng và em dâu mang theo một đám người đến, tuy cảm thấy lắp bấp kinh hãi, giữ không khí hòa bình không gây chuyện thái độ ngược là là tốt lắm cười mời vào, nói “Ồ, Căn Sinh, Chiêu Đệ, còn có mấy đứa cháu, đi ngang qua đây sao? Vừa vặn trong nhà hầm chút thịt, nhanh lên vào nhà ăn...”Mẹ Đại Tráng lời nói này còn chưa nói hết, đã bị bà ta em dâu tốt nắm lấy tóc đập vào tường, một bên đập “bành bành bành”, vừa mắng “Tao thao mày cái đồ hồ ly tinh lẳng lơ. Ai nhận mày làm chị dâu? Cũng dám gọi tao em dâu. Da mặt so với tường thành còn dày hơn. Năm đó thấy mày đáng thương, ngã ở bên đường không có cơm ăn, trong bụng còn có một đứa con hoang,bác cả nhà tao giữ lại mày, phần thưởng của mẹ con tụi mày là thêm hai miệng ăn, ngược lại tốt, đạp trên mặt mũi, lại sai sử bác cả để tài sản cho đứa dã tạp chủng không biết từ chỗ nào đến. Thật sự là lòng tốt cho chó ăn. Tranh thủ thời gian mang theo con trai dã tạp chủng cuốn gói cút đi, bằng không thì, đánh chết không đền mạng.”Đại Tráng đi kho củi cầm một cây gậy thô đi ra trông thấy một màn này, mẹ anh nhu nhược bị “thím” thô bạo cầm đầu đánh, bị đánh cho một thân dơ bẩn xen lẫn máu tươi đầm đìa, không khỏi mắt muốn nứt ra, nổi giận gầm lên một tiếng “Thả mẹ tao ra.” Liền cầm cây gậy xông lên phía trước, loạn đánh loạn cạnh mấy “anh họ” “anh rể họ” đang chờ động thủ gãi đúng chỗ ngứa, làm thành vòng hướng Đại Tráng đánh đả kia, đánh cực kì thảm thiết, Đại Tráng cơ hồ là liều mạng đánh, nhưng, đối phương dù sao cũng là ba bốn đàn ông tráng niên, Đại Tráng bị đánh đầu rơi máu chảy, mình đầy thương tích, đối phương vẫn còn hùng hùng hổ hổ tiếp tục ẩu một mảnh huyết vũ che mờ mắt, Đại Tráng nắm một cái dao, hướng tay “hai anh họ” đang đánh chính mình đâm một đao.“Thím” kia “Giết người. Giết người. Dã tạp chủng giết người.” trong tiếng hét khoa trương chói tai, cha Đại Tráng vốn bệnh ở trên giường không dậy nổi sửng sốt bò ra, nhìn Đại Tráng dùng thân hình chật vật che chắn đối phương quyền cước đang hạ xuống cùng mẹ Đại Tráng ngốc ngu si, cha Đại Tráng đau lòng như đao cắt, vậy mà cầm búa, hướng cánh tay ông chém một đao, dùng hết khí lực giận dữ hét “Thả vợ con tao ra. Đến chống đối tao, muốn cánh tay bồi cánh tay, muốn chết bồi mệnh.”Người một nhà “chú” lúc này mới bị trấn trụ, lại bị thôn trưởng gặp phải đến hòa giải, cha Đại Tráng chỉ vào Đại Tráng đối với thôn trưởng nói “Con của tôi là bị bọn họ ép. Bốn người bọn họ đánh một người. Con của tôi không đánh lại sẽ bị bọn nó đánh chết. Ở đâu gặp anh em giống sài lang như vậy. Tôi biết rõ, bọn họ chính là ngóng trông tôi chết sớm, có được tài sản trong tay tôi khi tôi chết, hiện tại thấy tôi đã có Đại Tráng, tính toán tan vỡ, liền hận không thể cha con tôi đều chết, Thôn trưởng ông ngược lại là nói một lời công đạo, tôi nghe nói loại này đánh đến tận cửa đấy, gia chủ phản kháng, chính là đem đối phương đánh chết, cũng là không luận tội, huống chi chỉ là chém bị thương cánh tay bọn họ.”Thôn trưởng rất đồng tình cả nhà Đại Tráng, lộ vẻ giúp đỡ nói chuyện, trách cả nhà “chú” không tốt, đến cửa thêu dệt chuyện, bị người ta chém cánh tay, vẫn không thể trách bọn họ?Cuối cùng, một nhà “chú” dưới sự hòa giải của thôn trưởng, cầm 500 đồng tiền dưỡng phí thuốc men rời đi. Từ đó, người hai nhà xem như triệt để xé rách mặt, tang lễ cha Đại Tráng cũng không có một người tới, thấy nhau giống như gặp cừu nay lại chạy ra, ha ha...Đại Tráng nghĩ, đơn giản chính là tin tức Đại Tráng bán nhà truyền đến tai bọn họ, lại không cam lòng chứ Chính là năm đó cũng chưa sợ qua bọn họ, chớ nói chi là hiện tại.“Chú” Điền Căn Sinh thấy Đại Tráng cầm trong tay một dao liêm hiện thân, cười lạnh một tiếng, nói “Mày cầm dao liêm ra ngoài làm gì? Hẳn là hôm nay muốn chém người giết người? Lại nói vẫn là thân thích, mày cũng có thể nhẫn tâm vung đao giết? Phải biết rằng, hôm nay không có cha mày, không có người che chở cho mày, xem một hồi có bắt mày ngồi tù hay không?”Đại Tráng trên mặt tỏa ra lệ khí, thanh âm ồm ồm nói “Đối với bạn bè có cơm nóng canh nóng chiêu đãi, đối với sài lang như mấy người, cũng chỉ dùng gậy cùng dao găm. Còn có, các người một đám người tìm tới, xem như là tự xông vào nhà dân, tao chính là đánh chém, cũng là phòng vệ chính đáng, không phạm pháp.”Lại nói, Đại Tráng học chút tiếng anh, cũng thuận tiện hiểu được một chút tục lệ của nước Mỹ, bối cảnh tri thức vân vân, ngoại lệ cái khác, Đại Tráng tán thành nhất là pháp luật của nước Mỹ biện pháp xử trí “tự xông vào nhà dân”, đối với lũ tiểu tử đánh đến tận cửa hung hăng càn quấy nên nghiêm trị, để cho bọn họ lần sau cũng không dám đến Căn Sinh lúc này đây cũng không phải đến đánh nhau, hắn nhìn chằm chằm vào Đại Tráng, hung ác nói “Đại Tráng, làm người, phải có chút lương tâm, chuyện trước kia đừng nói. Mày tuy không phải con ruột anh cả tao, ảnh đã nhận mày, sẵn lòng cho mày làm người thừa kế của ảnh, mày nên kết hôn sinh con, kéo dài hương khói cho ảnh mới đúng. Mày ngược lại được, bây giờ bắt đầu cùng đàn ông làm loạn, huyên náo người trong thôn đều nhao nhao nghị luận, mất hết mặt mũi Điền gia. Còn muốn bán phòng đi ra ngoài lêu lỏng, mày không phụ lòng ai sao? Hôm nay tao liền thay người cha đã chết của mình, nghiêm khắc dạy dỗ mày một chút.”Đại Tráng thể hiện ra rõ ràng là có chuyện như vậy, trước đây bọn họ tuy mỗi ngày mắng Đại Tráng là dã tạp chủng, nhưng bù không được cha Đại Tráng cứ thế đem dã tạp chủng so với vàng còn quý trọng hơn, bọn họ cũng không làm gì được, không cam lòng cũng chỉ có thể một bên nhìn chằm chằm, Nhị Ngưu đem chuyện tình Đại Tráng trong nhà dấu nam nhân, cùng nam nhân lan truyền ra ngoài, cộng thêm Đại Tráng sai người truyền tin tức bán nhà lại chảy đến lỗ tai bọn họ, nghĩ đến Đại Tráng bán đi phòng vỗ vỗ bờ mông rời đi, một đồng tiền cũng không rơi vào túi bọn họ, có thể không giơ chân mới là nên, “chú” này vừa mới luôn mồm công khai lên án Đại Tráng cùng nam nhân lêu lổng, không đoan trang, không vì Điền gia nối dỗi tông đường, phải nghiêm khắc giáo huấn, kì thật đều là lấy cớ. Ông ta trong nội tâm đen tối, chỉ sợ là hận không thể cả nhà anh trai sớm đoạn tử tuyệt tôn, chỉ cần đem phòng ở ruộng đồng đều cho bọn này, Tiểu Mãn ở trong phòng đờ ra, tuy một thân đau nhức, cuối cùng vẫn là giẫy dụa đứng dậy, chỉ là, nghĩ đến trước mắt chính mình, thật đúng là xem như Đại Tráng cất giấu nam nhân “gian phu”, nếu tùy tiện đi ra ngoài, không chỉ không thể giúp Đại Tráng, ngược lại để cho người khác làm anh khó xử, khiến cho những người đàn ông nông thôn lỗ mãng kia ngoài miệng kiếm lợi, Đại Tráng cúi đầu suy nghĩ kĩ càng một lát, quyết định trốn trong góc ở chỗ nào đó có thể nhìn thấy tình hình bên ngoài xem hướng gió nói Mãn nhớ tới ngày xưa lúc Búa ở bên cạnh đùa giỡn luôn nói bên kho củi có một lỗ thủng nhỏ, có thể trông thấy bên ngoài, liền rón ra rón rén đi qua, quả nhiên ở trên tường có một khe hở rộng hai ngón tay, đủ để nhìn qua, thật đúng là hết thảy đều ở trong tầm này chỉ thấy bên ngoài sân nhỏ trên một mảnh đất trống, Đại Tráng đưa lưng về phía Tiểu Mãn, đối diện là một đám người, nữ có nam có, tướng mạo cách ăn mặc đều là thôn phụ hương dã trong thôn. Chỉ là người tình trong mắt giống Phan An, Đại Tráng cũng là cách ăn mặc không khác nhau lắm, ở trong mắt Tiểu Mãn là cảm giác thuần phác tự nhiên, mà ở trên đám người kia, Tiểu Mãn chỉ cảm thấy một cỗ thô tục quê mùa, khó coi, khiến cho mặt mày tinh xảo nhíu mày ghét bỏ, như là đột nhiên nghe thấy một mùi không ở giữa là một lão hán hơn sáu mươi tuổi, vóc người nhỏ bé, mặt giống như vỏ cây, vóc người hèn mọn, còn để chòm râu chuột dài 3cm, càng hèn mọn bỉ ổi vô cùng, còn đối với Đại Tráng chỉ chỉ trỏ trỏ, nói “Đại Tráng à Đại Tráng, đừng tưởng mày phân gia tao sẽ dạy không được mày. Cha mày che chở mày, cứ thế để cho mày làm cháu tao, hiện tại cha mày không có, tao với tư cách là chú, với tư cách là trưởng bối, đừng nói là dạy mày đạo lý làm người, chính là bảo mày quỳ xuống tiếp nhận gia pháp, cũng là nên làm.”Đại Tráng cười lạnh ra tiếng, nói “Vâng, ông lúc này ngược lại là kéo mối quan hệ chú cháu, lấy trưởng bối làm giá đỡ. Lúc trước cùng cháu tranh giành gia sản, khi đó làm cha tôi tức chết, ông có nhớ rõ ông là chú, là trưởng bối? Ngay tại lúc này, ông cũng không có ý định làm chú, làm trưởng bối, vẫn là ngọn nguồn hướng về ngôi nhà này, cái phòng này đi. Tôi không thể nhận thức nổi người chú như ông.” Truyện Nhặt Tổng Tài Sinh Bánh Bao Trọn Bộ được TruyenFull cập nhật mới nhất ngày 12/06/2023 . Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện Nhặt Tổng Tài Sinh Bánh Bao một cách nhanh nhất. Theo dõi để xem được nhiều truyện mới nhất . Bài viết có thể bạn thích Thông tin Truyện Nhặt Tổng Tài Sinh Bánh Bao 🔰 Tên Truyện ⭐ Truyện Nhặt Tổng Tài Sinh Bánh Bao Trọn Bộ 🔰 Trạng thái ⭐ Hoàn thành 🔰 Ngày cập nhật ⭐ 12/06/2023 🔰 Số tập ⭐ Trọn bộ – Full Bộ 🔰 Đánh giá ⭐ 🔰 Người đăng ⭐ – Truyện Full Thể loại Trọng Sinh, Đam Mỹ, Điền Văn Một ngày nọ, khi đang trên đồng trở về, Điền Đại Tráng gặp Chu An Trình đang nằm đấy bất tỉnh. Nhìn qua ngũ quan của hắn, anh cảm thấy hắn vô cùng xinh đẹp, nước da trắng như con gái. Thấy thương hắn, anh liền cứu hắn mang hắn về nhà chữa lành vết thương. Chu An Trình khi mở mắt đã gặp một đại ân nhân là Điền Đại Tráng. Hắn liền thấy cảm phục và rung động trước vẻ tráng cường của anh. Hắn thấy thích anh, vô cùng thích anh. Bỗng một ngày mưa tầm tã, Điền Đại Tráng sau khi làm xong việc ở xưởng, vì quên mang ô nên anh đi không trở về. Về đến nhà liền bị sốt. Chu An Trình lo lắng cho anh, đi lấy khăn ấm phủ lên đầu cho anh, lau người cho anh, quan tâm đến anh. Cũng phải, người mình thích không lo cho họ thì lo cho ai? Nhưng sự việc không chỉ dừng ở đấy, vì việc sốt mà anh trở nên mê man, dẫn đến hậu quả lăn lộn với hắn trên giường. Trời ơi, nam nhân với nhau. A, ngại chết mất! Mà cũng tại hắn, đẹp quá làm gì vậy? Đẹp có ăn được không mà đẹp dữ vậy hả? Vì xấu hổ, nên anh mới giấu nhẹm chuyện này trong lòng. Sống với hắn một cuộc sống bình thường, ổn định. Nhưng nào ngờ, hắn chính là tổng tài, vậy thử hỏi còn có thể sống yên được sao? Danh sách chương Chương 1 Điền Đại Tráng Chương 2 Nhặt được người Chương 3 Đưa đi bệnh viện Chương 4 Tỉnh Lại Chương 5 Tôi là tổng giám đốc Chương 6 Trứng gà ngốc Chương 7 Hộ lý Chương 8 Đặt tên Sửa Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Tổng hợp Chương Truyện Nhặt Tổng Tài Sinh Bánh Bao “update 12/06/2023“ ⭐Chương 1 1 ⭐Chương 2 2 ⭐Chương 3 3 ⭐Chương 4 4 ⭐Chương 5 5 ⭐Chương 6 6 ⭐Chương 7 7 ⭐Chương 8 8 ⭐Chương 9 9 ⭐Chương 10 10 ⭐Chương 11 11 ⭐Chương 12 12 ⭐Chương 13 13 ⭐Chương 14 14 ⭐Chương 15 15 ⭐Chương 16 16 ⭐Chương 17 17 ⭐Chương 18 18 ⭐Chương 19 19 ⭐Chương 20 20 ⭐Chương 21 21 ⭐Chương 22 22 ⭐Chương 23 23 ⭐Chương 24 24 ⭐Chương 25 25 ⭐Chương 26 26 ⭐Chương 27 27 ⭐Chương 28 28 ⭐Chương 29 29 ⭐Chương 30 30 ⭐Chương 31 31 ⭐Chương 32 32 ⭐Chương 33 33 ⭐Chương 34 34 ⭐Chương 35 35 ⭐Chương 36 36 ⭐Chương 37 37 ⭐Chương 38 38 ⭐Chương 39 39 ⭐Chương 40 40 ⭐Chương 41 41 ⭐Chương 42 42 ⭐Chương 43 43 ⭐Chương 44 44 ⭐Chương 45 45 ⭐Chương 46 46 ⭐Chương 47 47 ⭐Chương 48 48 ⭐Chương 49 49 ⭐Chương 50 50 ⭐Chương 51 51 ⭐Chương 52 52 ⭐Chương 53 53 ⭐Chương 54 54 ⭐Chương 55 55 ⭐Chương 56 56 ⭐Chương 57 57 ⭐Chương 58 58 ⭐Chương 59 59 ⭐Chương 60 60 ⭐Chương 61 61 ⭐Chương 62 62 ⭐Chương 63 63 ⭐Chương 64 64 ⭐Chương 65 65 ⭐Chương 66 66 ⭐Chương 67 67 ⭐Chương 68 68 ⭐Chương 69 69 ⭐Chương 70 70 ⭐Chương 71 71 ⭐Chương 72 72 ⭐Chương 73 73 ⭐Chương 74 74 ⭐Chương 75 75 ⭐Chương 76 76 ⭐Chương 77 77 ⭐Chương 78 78 ⭐Chương 79 79 ⭐Chương 80 80 ⭐Chương 81 81 ⭐Chương 82 82 ⭐Chương 83 83 ⭐Chương 84 84 ⭐Chương 85 85 ⭐Chương 86 86 ⭐Chương 87 87 ⭐Chương 88 88 ⭐Chương 89 89 ⭐Chương 90 90 ⭐Chương 91 91 ⭐Chương 92 92 ⭐Chương 93 93 ⭐Chương 94 94 ⭐Chương 95 95 ⭐Chương 96 96 ⭐Chương 97 97 ⭐Chương 98 98 ⭐Chương 99 99 ⭐ĐANG CẬP NHẬT⭐ Edit+Beta Minh MiuMặt trời từng chút nhô lên cao, bị ngàn vạn mây mù lôi kéo, rốt cục vẫn giãy dụa ra bên ngoài, ánh sáng chiếu vào cả vùng đất, chiếu vào từng ngôi nhà trong khe núi thâm sơn cùng Đại Tráng sáng sớm liền thức dậy, hơn nữa đã làm không ít việc, lúc này dự tính ra khỏi cửa ăn cơm, liền ôm củi bỏ vào trong lò, lửa bắt đầu cháy, lại chế nước lạnh vào trong Đại Tráng làm đã quen việc, tay chân vô cùng nhanh nhẹn, lúc nước trong nồi sôi, anh đã đem một chén bột lớn lấy ra sôi, anh liền đem cái mui múc bột từng muỗng từng muỗi mà thả xuống, chỉ thấy cổ tay linh hoạt tung bay, thủ pháp rất quen nhìn thấy thức ăn đã nấu chín liền bắt xuống bếp, từ trong nồi sôi ùng ực nhiệt khí bốc lên, giống như một con cá nhỏ nghịch chốc lát sau, Điền Đại Tráng liền nấu xong một tô canh, anh cầm trong tay một đoạn trúc hướng trong nồi tìm kiếm, tay nâng hàng rào, mụn cơm giống như trời mưa mà đều đêu rơi vào trong chén, trong đó, hai cái chén sứ thô cỡ trung màu lam, một bồn súp nhỏ giống như tro nằm trong cái chén sứ thô lớn, ngoại trừ chén lớn nhỏ không giống, còn khác nhau ở chỗ, chén cỡ trung là không có bỏ gia vị, mà chén lớn ở bên trong bỏ vào một thìa ớt, nổi bật trên mặt trắng như tuyết là màu đỏ hòa quyện vào nhau màu sắc tươi đẹp nhìn mê người muốn Đại Tráng đem hai cái chén không gia vị chen vào đôi đũa, đặt trên một cái bàn, thấp giọng nói “Cha, mẹ, ăn cơm đi.”Một đôi di ảnh đặt hơi nghiêng song song trên tường. Một di ảnh là nam nhân trung niên, đen gầy gò, đúng là hình tượng nông dân chất phát trong TV, cũng là bộ dáng cha trong trí nhớ không thay đổi của Điền Đại Tráng, cha chết năm sáu năm, ảnh chụp cũng ố vàng, khung ảnh cũng rất cũ, liền lộ ra một sự cân xứng khó tả, quả thực không giống như là ảnh người di ảnh khác là mẹ Điền Đại Tráng, cùng cha Điền Đại Tráng điển hình hình tượng nông dân không giống, mẹ anh chính là bộ dáng mỹ nhân Giang Nam vô cùng xinh đẹp dịu dàng, căn bản không giống người phụ nữ nông thôn, hơn nữa, nàng xác thực không có làm qua việc nhà nông, thời điểm sinh Điền Đại Tráng bệnh căn không dứt, một chút vất vả cũng chịu không nổi, nhiều lắm là nằm ở trên giường may cho cha con anh hai bộ quần áo, chính vì việc này, năm đó cha Điền Đại Tráng đều không cho nàng làm việc, đợi đến lúc cha Điền Đại Tráng mất, nàng liền nằm xuống, không ngượng dậy Đại Tráng khi còn bé thân thể cũng không tốt, vừa gầy vừa nhỏ giống như mèo con, cho nên mới gọi cái tên 'Đại Tráng', nguyên lai là nguyện vọng tốt đẹp của cha, nhưng tiếc, cha anh lao lực cả đời, không thấy được con trai hôm nay thân thể khỏe mạnh bộ dáng cừ Đại Tráng thường thường nghi ngờ cha anh chết là mệt chết, bởi vì khi đó anh là một đứa nhỏ vai không thể vác đồ tay không thể nâng đồ, chỉ biết há mồm kêu ngao ngao đòi ăn, mà mẹ anh là là người bệnh, chỉ cầu bồ tát phù hộ không lấy đi sinh mệnh, ở đâu còn bảo nàng làm việc. Cho nên, cái thôn trang nhỏ khỉ ho cò gáy này, cha Điền Đại Tráng là chủ nội chủ ngoại, một người gánh vác nuôi sống ba người, có thể không mệt sao? Có thể không chết sớm sao? Cha anh vẫn cứ vui tươi hớn hở, cam tâm tình may sau khi cha anh chết sớm, Điền Đại Tráng là uống nước lạnh cũng tăng trưởng, thân thể cao lớn như cây cột, chiều cao hơn 1m8, thời điểm mười bảy mười tám quả thực gầy đến dọa người, chỉ thấy xương không thấy thịt, cũng may, chậm rãi dưỡng, trở thành chàng trai cao lớn khôi ngô như hiện nên nói, người đều là bức bách ra, hoàn cảnh tạo nên điểm cha Điền Đại Tráng còn, nhiều lắm là bảo con trai cắt cỏ uy heo, mà bay giờ Điền Đại Tráng như thế nào, vắt hết óc vì sinh hoạt, hơn nữa không thầy cũng tự thông, nghề mộc, nghề gạch đợi đến lúc đều biết rồi, thì tại thời điểm năm ngoái, Điền Đại Tráng một người nấu ngói đốt gạch, chặt gỗ gia cố xà nhà làm đồ dùng trong nhà, đem ngôi nhà cũ rách nát từ trong ra ngoài đổi thành nhà ngói, người trong thôn chậc chậc tán thưởng không Điền Đại Tráng là tháng trước mới không có, bất quá nàng bại liệt nằm ở trên giường tắt thở, lại bỏ ra thời gian năm năm, làm cho Điền Đại Tráng vội vàng bên ngoài lo lắng trong nhà, từ ruộng đến chăm sóc mẹ, thời niên thiếu trưởng thành yếu đuổi như bây giờ là một thanh niên cường tránh không gì không làm mệt mỏi thế nào, dù vất vả thế nào, Điền Đại Tráng cũng nhận, ai kêu anh chỉ vẹn vẹn có một người thân như vậy?Nhưng là bây giờ, ngay cả người thân duy nhất này cũng đi rồi, đồng thời còn mang đi một chút nhân khí ở trong phòng. Điền Đại Tráng mờ mịt nhìn chung quang nhà mình ở giữa là nhà ngói lớn cùng tiểu viện rộng rãi, chỉ cảm thấy thanh thanh lãnh lãnh, ngay cả gió thổi qua thanh âm lá cây đều đặc biệt rõ Đại Tráng nghĩ, chính mình phải hay không nên lấy vợ sinh có nàng dâu, thì có người nói chuyện, hơn nữa, nam nữ cùng lăn một ổ chăn, ba năm năm, có thể sinh một ổ oắt con, còn buồn ngôi nhà lớn năm gian thanh thanh lãnh lãnh này không người ở sao?Kì thật, Điền Đại Tráng có thể như thanh niên nhà khác, trưởng thành liền đi ra ngoài làm công, đi nội thành làm ở công trường xây dựng để kiếm tiền lương, như thế nào cũng so ra tốt hơn với việc làm nông, nhưng là, Điền Đại Tráng cách nghĩ không giống, thứ nhất, hắn trưởng thành đến bây giờ đã hai mươi hai tuổi, ngay cả tình hình bên ngoài núi như thế nào cũng không biết, bản năng không muốn thay đổi hiện trạng, thứ hai, anh là ánh sáng trong nhà, một khi đi rồi, cái phòng này liền không người ở, thật vất vả bỏ ra rất nhiều tâm huyết mới xây được cái nhà ngói như vậy liền không công rơi vào tay người khác, có thể cam tâm sao?Cho nên, Điền Đại Tráng không muốn đi ra ngoài làm công, thầm nghĩ trông coi phòng ở ruộng đồng cha mẹ khi còn sống để nữa, anh tự nghĩ dựa vào chính mình một thân bản lĩnh, nhất định có thể đem ngày tháng trôi qua náo nhiệt Đại Tráng sau khi ra đồng tưới nước liền nghiêm chỉnh uống xong súp, bởi vị vừa bị phỏng vừa bị cay, trên chớp mũi đều đổ mồ hôi, vuốt cái bụng chắc nịch, cảm thấy cực kì thống khoái, lại không vội vàng chà rửa nồi cùng bát đũa. Anh đi vào trong buồng, lấy từ trên tường ra hai cục gạch, lấy ra một cái hộp sắt, bắt đầu đếm tiền trong hai lần, vụn vụn vặt vặt cộng lại, ước chừng là hơn hai vạn năm này là toàn bộ gia sản của Điền Đại Tráng hơi biệt là những năm gần đây, phí tổn cưới vợ như nước lên thuyền, không có năm sáu vạn tiền sính lễ mới được, hơn nữa tiền tổ chức đám cưới, ít nhất phải mười quá, Điền Đại Tráng suy nghĩ, đến năm sau, thì có thể nói như vậy có chút bất hiếu, bất quá mẹ Điền Đại Tráng đi, ngược lại thật sự là giảm không ít tiền, một xem bệnh mua thuốc mất rất nhiều tiền, hai giảm đi thời gian chăm sóc nàng, Điền Đại Tráng có thể làm rất nhiều việc, kiếm được nhiều tiền thật, cưới vợ không phải cần mười vạn, có tiện nghi đấy, thậm chí có thể lấy lại tiền, bất quá, nữ nhân như vậy nghe nói đều là đi bên ngoài kiếm tiền bị chơi nát, Điền Đại Tráng đừng nói nhìn liền chướng mắt, liền ngẫu nhiên gặp gỡ trong thôn, anh liền tránh đi thật xa, mặc dù liếc mắt nhìn đều thay các nàng xấu hổ. Đương nhiên, anh muốn kết hôn với nữ nhân, phải là cô gái hoàng hoa, loại hình chăm khi ăn sáng, Điền Đại Tráng tính toán hôm nay sắp xếp một chút, bây giờ là đầu mùa đông, ruộng ở bên trong đã không có cái gì làm rồi, bất quá, thừa dịp động vật nhỏ không có hoàn toàn ngủ đông, ngược lại là có thể đi cánh rừng và trên núi nhìn, có thể hay không bắt được một ít thỏ con gà rừng gì đấy, vận khí tốt mà nói còn có thể bắt được động vật hoang dã lớn một tượng như vậy, anh liền lập tức bận rộn, giữa lúc đi lấy mấy cái cặp bắt thú đặt lẫn lỗn ở bên trong đồ dùng nông cụ, ý định đi đào bẫy rập bắt vận khí tốt, bắt được con mồi lớn, thật là có lợi. Ví dụ như lần trước rơi vào bẩy rập của Điền Đại Tráng là một con lợn rừng nhỏ liền không tồi, ngay cả thịt thắt lưng cũng phải 200 cân, ngoài trừ ướp rồi treo lên hong gió biến thành thịt khô, lột bỏ da cũng không có ném đi, đến đầu xuân lên thị trấn trên bán cho thương nhân, lại kiếm thêm một khoảng tiền. Mấu chốt là, lợn rừng tự mình giẫm lên thú kẹp, chờ lúc anh đến đã hấp hối rồi, cầm đá đập chết liền chuyển về nhà, nửa điểm cũng không tốn khí lực, tương đương với việc trên đường nhặt được tiền quá lợn rưng cái đồ này cũng không dễ bắt, lợn rừng lớn bốn trăm cân, bình thường sợ thú cập nên tránh thoát, hơn nữa, lợn rừng tính cảnh giác cao, khứu giác linh mẫn, ngửi được mùi người hoặc chó săn cũng không dám đến, ngày hôm nay, Điền Đại Tráng vì bố trí thú cặp tốn không ít công phu, vội vàng hơn phân nửa buổi chiều mới khiến cho thỏa đáng, lúc gần đi còn đem nhánh cây khô đốt lên hung hung, che dấu hương vị trên người mình, như thế, mới gọi được lợn rừng yên tâm lớn mật tiến vào tình trạng khu vực 'tử vong'.

nhặt tổng tài sinh bánh bao