nhật ký đặng thùy trâm review

Hiện tại cô đang sống tại TPHCM. Tường Vy với lượng người theo dõi khủng top đầu việt nam. Sau đây là danh sách top 100 TikToker có số lượng người theo dõi nhiều nhất Việt Nam: Top. Tiktoker. Follow (Số người theo dõi đơn vị triệu) 1. Linh Barbie. Bảo Trâm, 0344271606, 500K, Phú Nhuận. Search số ĐT sẽ ra thêm thông tin. Cô bé này khoảng 18, 19 thôi, mình dây, eo thon, cao khoảng 1m65, trắng trẻo, ngực nhỏ nhưng đủ xài. Đây là kênh Youtube chính thức của Tường Vyy Channel, mọi người ấn link đăng ký để ủng hộ mình nhé 😘😘😘 Main Youtube: Facebook Cá Nhân: TikTok ID: Instagram :.. Chị Vê Chúc Mừng Sinh Nhật Mister Vịt | Play Together | Vê Vê Official. App Vay Tiền. Một cuốn nhật kí nhặt được bên xác của một nữ Việt Cộng đã suýt bị người lính Mỹ ném vào lửa, nhưng người phiên dịch đã khuyên anh ta nên giữ lại vì "trong đó có lửa". Nhật kí Đặng Thùy Trâm là những ghi chép hàng ngày của một người nữ bác sĩ về cuộc sống của chị nơi chiến tuyến. Cuốn nhật kí là thế giới riêng của người trí thức nhạy cảm mà không yếu đuối, tha thiết với cuộc sống mà không hề sợ hãi trước những gian nan. Ở đó ta vẫn gặp những băn khoăn trăn trở trước tình yêu, trước cuộc sống phức tạp hàng ngày, những nỗi buồn, nỗi nhớ nhung, sự cô đơn của một người con gái, nhưng đồng thời chúng ta cũng thấy được một ý chí mãnh liệt, những lời nói tự động viên cảnh tỉnh, một lòng can đảm phi thường - những điều đã làm nên một thế hệ anh hùng. Xem thêm Thế giới sẽ thế nào khi con người thực sự đạt được những điều đó? Đây hoàn toàn không phải một dự đoán vu vơ. Chiến tranh và bạo lực đã và đang ở mức thấp nhất trong lịch sử. Những thành tựu khoa học công nghệ đang giúp con người sống lâu hơn và chúng đang trên con đường giúp ta chấm dứt bệnh tật, đói nghèo. Và đây là ý tưởng khiêu khích nhất của Harari Nghe thì có vẻ tốt lành, nhưng việc đạt được giấc mơ về “niềm vui sướng, sự bất tử và tính thần thánh” có thể là tin xấu đối với loài người. Harari dự đoán về một tương lai tiềm năng khi mà số ít những người ở tầng lớp trên sẽ tự “nâng cấp” bản thân nhờ vào công nghệ gen và công nghệ sinh học, bỏ lại những hỗn loạn phía sau và biến thành một giống loài thần thánh như tên của cuốn sách; khi mà trí tuệ nhân tạo còn “hiểu rõ ta hơn cả ta hiểu chính mình”, và khi tầng lớp thần thánh cùng những con robot thông minh sẽ xem phần còn lại của loài người như đồ thừa. Harari đã làm rất tốt việc đưa cho chúng ta một viễn cảnh về tương lai tàn nhẫn này. Nhưng tôi vẫn lạc quan hơn bởi tương lai là thứ không định sẵn. Harari nêu ra rằng những tiến triển của con người hướng tới “niềm vui sướng, sự bất tử và tính thần thánh” vốn đã gắn liền với bất bình đẳng bởi vì một vài người sẽ vượt được lên đầu và rất nhiều sẽ bị bỏ lại. Tôi đồng ý rằng, những tiến bộ của loài người đang diễn ra nhanh chóng, và nó không tự động đem lợi ích đến cho tất cả. Thị trường tư nhân đang phục vụ cho nhu cầu của người dân theo đồng tiền, và vì vậy mà nhu cầu của người nghèo bị bỏ lại. Nhưng chúng ta có thể hành động để thu hẹp khoảng cách này và kìm thời gian cho sự thay đổi này lan rộng. Ví dụ, ta đã từng mất nhiều thập kỉ để tạo ra vắc xin và phổ biến chúng dần từ người giàu đến người nghèo; Ngày này – nhờ vào nỗ lực của nhiều công ty y dược, các tổ chức, chính phủ mà có những trường hợp, thời gian chênh lệch chỉ còn lại chưa đến 1 năm. Chúng ta cần cố gắng thu hẹp khoảng cách này hơn nữa, nhưng vẫn có một điều cần lưu ý Bất công là điều không thể tránh được. Theo như quan điểm của tôi, kịch bản về một ngày robot sẽ trỗi dậy và giành quyền thống trị chưa phải là điều thú vị nhất mà ta có thể nghĩ tới. Chắc chắn là khi trí tuệ nhân tạo càng trở nên quyền năng hơn thì ta lại càng phải đảm bảo chúng sẽ phục vụ con người và không phải là một mục đích nào khác. Đây là vấn đề về kỹ thuật – bạn có thể gọi là vấn đề về việc kiểm soát. Cũng không có gì nhiều để nói, khi mà công nghệ trong giả thiết còn chưa tồn tại. Cuốn sách là từng dòng nhật ký Cuốn sách là từng dòng nhật ký, những tâm tư cảm xúc, chí hướng của chị. Những ngày chiến tranh khốc liệt, cô bác sĩ nhỏ bé sẵn sàng dũng cảm xung phong ra chiến trường. Cô luôn mang trong mình sự nhiệt huyết của tuổi trẻ, tình yêu với nghề. Đau nỗi đau của đồng bào của đồng đội. Chị cũng như bao cô gái, lạc quan, thông minh, sôi nổi, có cả tình cảm thầm kín. Đọc đoạn chị muốn đứng vào hàng ngủ của Đảng, đau đớn khi đồng đội ra đi... Mình đều ngưỡng mộ chị vô cùng. Sau bao nhiêu năm đọc cuốn sách mình vẫn luôn ghi nhớ về hình ảnh một nữ chiến sĩ quả cảm. Luôn nhớ chị từng viết "Đời phải trải qua giống tố những chứ cúi đầu trước giống tố. Một tinh thần bất khuất. Dù chị đã đi xa nhưng sẽ luôn được các thế hệ sau nhớ về, biết ơn." Hình tượng người phụ nữ trong thời kháng chiến Hôm nay, trên đất Hà Nội là một ngày lạnh giá, nhưng trên tay tôi lại đang cầm một ngọn lửa. Nhật ký Đặng Thùy Trâm là cuốn nhật ký êm dịu mà tàn khốc của cô bác sĩ trẻ gốc Hà Nội, rời gia đình và mảnh đất quê hương thân thuộc, sang chiến trường miền Nam xả thân cứu nước. Có lẽ, từ “xả thân” quá mức to tát, vĩ đại hóa hành động của cô, bởi cô chỉ là một trong trăm ngàn con người đang hiến dâng hề nhiệt huyết giỏi trẻ, đánh đổi lấy những ngày độc lập tự do cho Tổ quốc, nhưng một cô gái chân yếu tay mềm, vốn sinh trong gia đình tương đối khá giả, được học hành tử tế, hoàn toàn có thể trốn khỏi việc rời đi cứu nước, và còn là một cuộc chiến đẫm máu dài kỳ. Vậy mà cô làm được. Lúc vào đến chiến trường chân chính, bao đấng mày râu chẳng thể chịu được cảnh gươm kề cổ, súng kề vai, nhớ thương gia đình mà đào ngũ nhưng Đặng Thùy Trâm lại không. Hình tượng người phụ nữ trong thời kháng chiến được hình dung qua bao cụm từ đội quân tóc dài, giặc đến nhà đàn bà cũng đánh hay tám chữ "anh hùng, bất khuất, trung hậu, đảm đang". Từ những cô em gái mở đường, những cô gái ở ngã ba Đồng Lộc, đội quân tóc dài những ngày Đồng khởi ở Bến Tre,... Và giờ là bác sĩ Đặng Thùy Trâm. Vẫn là cô gái mộng mơ như khi còn trẻ nhưng ngày càng tăng thêm đôi phần đa sầu đa cảm, suy nghĩ kỹ lưỡng, cẩn thận nhưng tất cả đều được bao bọc dưới lớp vỏ cứng rắn bên ngoài. Bởi, làm phụ nữ nhưng đâu phải chẳng bằng đấng mày râu. Diệu Cảm nhận về Nhật ký Đặng Thị Thùy Trâm Cuốn sách gồm 4 phần với phần đầu là phần giới thiệu về hành trình đưa hai cuốn nhật ký về với gia đình bác sỹ Đặng Thùy Trâm. Hai phần tiếp tiếp theo là quyển 1 và quyển 2 cuốn nhật ký, phần cuối là phía sau cuốn nhật ký kể về sự hy sinh của bác sỹ Đặng Thùy dòng nhật ký ngắn bất cứ khi nào cô có thời gian hoặc khi cô muốn chia sẻ. Cuốn nhật ký chính là một người bạn thầm lặng, chỉ có ở đây cô được sống với phần yếu đuối nhỏ bé trong trái tim mình. Ngoài kia chiến tranh khói lửa, biết bao thương binh đang chịu cảnh đau đớn, cô chỉ có thể mạnh mẽ hơn, động viên bản thân mình phải cố gắng hơn nữa, phải sống vì những điều cao phải trực tiếp cầm súng trên chiến trường mới là chiến sỹ, những y bác sỹ như Đặng Thùy Trâm là những hậu phương chiến đấu vô cùng quan trọng. Xây dựng những trạm xá tạm hàng ngày cứu chữa thương binh, nhìn những người bệnh xanh xao yếu ớt những ca bệnh không thế cứu chữa, sống trong nỗi lo bị quân Mỹ càn quét, trạm chưa dựng xong có khi đã phải vội sơ tán. Cuốn nhật ký “có lửa” Cuốn nhật ký nhỏ bé ghi lại những tâm sự của cô gái nhỏ những ngày xa nhà đang làm nhiệm vụ tại các khu bệnh xá cứu chữa cho thương binh. Cuốn nhật ký “có lửa” đã khiến cho người lính Mỹ Frederic Whitehurst vô cùng cảm phục và đã tìm mọi cơ hội để có thể đưa nó về với gia đình cố liệt sỹ vào năm đọc vừa cảm nhận một sự buồn man mác bởi đã biết trước số phận của người con gái ấy. Cô gái có một sự tự trọng, thanh cao, một tâm hồn cao ngạo, mạnh mẽ, một ý chí, niềm tin và hy vọng. Đọc đến những dòng cuối cùng cuốn sách khiến cho những tế bào trong người như có điện, một sự cảm phục sâu đi ở tuổi hai mươi bảy cô gái ấy không hề hối hận, cô đã hy sinh để bảo vệ những chiến sỹ, hy sinh vì đất nước. Lý tưởng của cô đã thực hiện được, sự nghiệp của cô cũng đã thực hiện được. Nhưng cô đã không thể có được một tình yêu đẹp, sự hạnh phúc trong tình yêu của cô là những hồi ức đẹp đẽ. Một cuốn sách thế hệ trẻ nên đọc Đọc xong cuốn “Nhật ký Đặng Thùy Trâm” tôi thật sự xúc động. Một tấm gương cao đẹp vì đức hy sinh, vì tình thương mà bác sĩ đã dành cho người thân, cho những đồng chí thương binh, cho những đứa em nuôi, cho Hà Nội, cho Đức Phổ kiên cường nơi ác liệt nhất của cuộc chiến tranh chống mỹ những năm 68, 69, 70 đáng để cho các thế hệ sau học tập và noi theo. Cuốn nhật ký của bác sĩ Đặng Thùy Trâm, cho chúng ta sống lại thời kỳ bom đạn, chiến tranh, khói lửa. Bao nhiêu máu xương đã đổ xuống, bao nhiêu tấm gương hy sinh của các chiến sĩ giải phóng, bị thương chưa khỏi mà lại phải ra chiến trường. Người nữ bác sĩ trẻ ấy và những chiến sĩ giải phóng đã sống vì lý tưởng cao đẹp, vì niềm khát khao giải phóng Tổ Quốc khỏi cuộc chiến tranh tàn khốc và khát máu. Bao nhiêu hi sinh mất mát để có nền độc lập hôm nay. Mặc dù sống trong cảnh cái chết luôn rình rập nhưng bác sĩ luôn yêu đời, không nản chí, luôn sống vì lý tưởng cộng sản, tinh thần bất khuất và ý chí kiên cường. Bác sĩ đã ra đi khi tuổi đời còn quá trẻ- mới 27 tuổi, cái tuổi đáng lẽ được hưởng tình yêu, hạnh phúc. Sự hy sinh của liệt sĩ Đặng Thùy Trâm thật có ý nghĩa lớn lao. Bác sĩ Đặng Thùy Trâm đáng để chúng ta cảm “Nhật ký Đặng Thùy Trâm” với cỡ chữ vừa, dễ xem, có thêm những bức ảnh ở phần cuối. Các bạn nên đọc cuốn nhật ký này. Cuốn sách được dịch thành 20 thứ tiếng Năm 2005, sau 35 năm lưu lạc trên đất Mỹ, cuốn nhật ký của bác sĩ, liệt sĩ Đặng Thùy Trâm đã trở về Việt Nam trong vòng tay yêu thương của người thân, bạn bè. Từ khi cuốn nhật ký được biết đến, đã có biết bao cuộc vận động, bao phong trào ý nghĩa được phát động để người trẻ hôm nay học tập và noi gương người con gái Hà Nội kiên cường, bất biệt, cuốn nhật ký được dịch ra khoảng 20 thứ tiếng; góp phần giúp độc giả khắp thế giới thấy được những năm tháng chiến tranh ác liệt mà dân tộc ta đã phải trả bằng máu xương để có nền hòa bình độc lập ngày hôm nay. Cuốn Nhật ký cũng chính là cảm hứng để NSND Đặng Nhật Minh xây dựng bộ phim chính kịch lịch sử “Đừng đốt” làm xúc động lòng người trong và ngoài sĩ Đặng Thùy Trâm mãi là tấm gương cho thế hệ trẻ hôm nay - những người sinh ra và lớn lên sau chiến tranh, chưa từng nếm trải trận mạc, gian khổ, mất mát và hy sinh - biết trân trọng cuộc sống mình đang có, biết sống có ước mơ, có hoài bão và luôn vì mọi người. Có những tuổi trẻ gắn liền với hoài bão, với cống hiến, với khát khao. Cũng có những tuổi trẻ leo lắt như ngọn nến chưa kịp sáng đã vội tắt. Nếu bạn là một người trẻ đang loay hoay hay vô định trong những năm tháng đẹp nhất của cuộc đời, hãy đọc Nhật ký Đặng Thùy Trâm. Đọc để hiểu về cuộc đời ngắn ngủi của một cô gái đã sống và chết rồi để lại một bức tượng đài cho thế hệ về sau. Dù có hàng chục, hay hàng trăm năm nữa, người ta vẫn nhắc về bác sĩ Đặng Thùy Trâm nơi tuyến đầu chống giặc như biểu tượng của tuổi trẻ anh dũng, kiên cường. Về cuốn Nhật ký Đặng Thùy TrâmNhật ký Đặng Thùy Trâm – cuốn nhật ký của một bông hồng thépĐời sống nội tâm của cô bác sĩ trong Nhật ký Đặng Thùy TrâmNhững con chữ lay động trái tim người đọcLời kếtCảm Nhận Của Độc Giả Nhật ký Đặng Thùy Trâm là cuốn sách tổng hợp lại ghi chép trong những cuốn nhật ký viết tay của nữ bác sĩ Đặng Thùy Trâm. Sinh ra và lớn lên ở Hà Nội, khi nghe tiếng gọi của Tổ Quốc, Thùy Trâm đã đăng ký vào Đức Phổ, Quảng Ngãi làm bác sĩ cứu thương. Giữa mưa bom bão đạn và những trận càn quét của địch, Thùy Trâm vẫn hàng ngày viết nhật ký để lưu lại những kí ức chiến tranh và cũng là những lời tự thoại với chính bản thân mình. Chị bộc bạch hết suy nghĩ, nhớ thương, mong chờ của mình ra những trang giấy trắng. Review sách Nhật ký Đặng Thùy Trâm Sách hay nên đọc Review sách Không diệt không sinh đừng sợ hãi – Ôm lấy trái tim đang run rẩy và an ủi tâm hồn đang sợ hãi Cuối cùng, Đặng Thùy Trâm cũng như bao chàng trai, cô gái Việt Nam trong thời chiến, đã anh dũng hy sinh vì độc lập tự do. Cuốn nhật ký được nhặt bên thi hài của Thùy Trâm đã suýt bị người lính Mỹ ném vào lửa, nhưng một người phiên dịch đã khuyên anh ta nên giữ lại vì “trong đó có lửa”. Trải qua bao nhiêu năm lưu lạc, cuốn Nhật ký Đặng Thùy Trâm đã tìm về đất mẹ và trở thành những dòng văn lay động trái tim của hàng triệu con người. Công ty phát hành Nhã Nam Ngày xuất bản 2018-08-01 171854 Kích thước x 20 cm Loại bìa Bìa mềm Số trang 290 Nhật ký Đặng Thùy Trâm – cuốn nhật ký của một bông hồng thép Cuốn nhật ký đã phơi bày thực tế tàn khốc của cuộc chiến tranh chống Mỹ. Cuốn sách giống như một thước phim đen trắng nhưng vô cùng sống động kể lại những trận đánh ác liệt của quân và dân ta. Có những trang sách khiến người đọc phải rùng mình căm thù tội ác của giặc. Nếu đã đọc sách, bạn sẽ không thể quên được hình ảnh những người lính bị bom dội cụt tay, mất cả đôi chân hay bỏng toàn cơ thể. Trên con đường giải phóng đất nước, Thùy Trâm đã tiếp xúc với anh em bộ đội và cả người thân của họ nữa. Có những người mẹ Việt Nam anh hùng tiễn con đi không có ngày trở lại, có những người vợ đã mất chồng và 3, 4 đứa con. Những hy sinh trong chiến tranh hẳn người Việt Nam nào cũng đã từng được nghe qua các phương tiện đại chúng. Nhưng chỉ khi đọc Nhật ký Đặng Thùy Trâm, nghe những lời tâm sự của người con gái ngày đêm đối mặt với bom đạn, ta mới thấu được những khắc nghiệt đến kinh người của cuộc chiến tranh độc ác. Đời sống nội tâm của cô bác sĩ trong Nhật ký Đặng Thùy Trâm Cuộc chiến càng khốc liệt thì nội tâm người lính càng biến động phong phú. Cách xa gia đình hàng ngàn cây số, suốt mấy năm trời chẳng được đón giao thừa cùng mẹ cha. Là những lúc lòng hoang hoải khi chỉ sau một đêm thức giấc, các đồng chí đã vĩnh viễn ra đi, cả công sự đã bị giặc giã đến tiêu điều. Review sách Nhật ký Đặng Thùy Trâm “..nhưng sao lúc này đây mình cảm thấy thèm khát đến vô cùng bàn tay chăm sóc của một người mẹ mà thực ra là một bàn tay của người thân hay tệ hơn chỉ là một người quen cũng được. Hãy đến với mình, nắm chặt bàn tay mình trong lúc cô đơn, truyền cho mình tình thương, sức mạnh để vượt qua những chặn đường gian khổ trước mắt” Thùy Trâm vẫn thường tự nhận mình là cô gái tiểu tư sản với những tình cảm rất đỗi đời thường. Cuốn nhật ký đã làm sống lại những tâm tư của một cô gái đang trong độ tuổi đẹp nhất. Sách hay nên đọc Review sách Không bao giờ là thất bại Tất cả là thử thách – Khao khát mạnh mẽ để vươn lên Càng tâm huyết với nghề bao nhiêu thì tình cảm Thùy Trâm dành cho bệnh nhân lại càng lớn bấy nhiêu. Giữa nơi núi rừng heo hút, Thùy Trâm vẫn dành tình cảm sâu sắc cho người em nuôi, đó chẳng phải tình cảm nam nữ thông thường mà còn là tình người, tình cách mạnh trao cho nhau trong những ngày gian khổ nhất. Thùy luôn yêu Tổ Quốc, yêu Đức Phổ và nhớ về Hà Nội thân yêu. Đi đến nơi nào, Thùy cũng dành cho người dân những tình yêu nồng đượm, thứ tình cảm giản dị mà quả là xa xỉ trong cuộc sống hiện đại ngày nay. Những con chữ lay động trái tim người đọc Càng đọc đến cuối cuốn sách, tôi càng cảm thấy nặng lòng vì cuộc chiến đang vào hồi gay cấn và điều ấy có nghĩa cuộc đời Thùy Trâm sắp kết thúc. Cuốn nhật ký khép lại vào ngày những dòng chữ cuối cùng… Chưa một lần run sợ, chưa một lần trốn chạy, Thùy Trâm cũng như bao thanh niên Việt Nam thời ấy, họ hy sinh khi chẳng ai biết mặt đặt tên. Review sách Nhật ký Đặng Thùy Trâm Có một câu nói của bác sĩ Đặng Thùy Trâm mà đến nay vẫn đang truyền cảm hứng cho biết bao người “Đời người phải trải qua giông tố, nhưng không được cúi đầu trước giông tố”. Mỗi khi đối mặt với những khó khăn trong cuộc sống này, hãy nhớ tới cuốn Nhật ký Đặng Thùy Trâm để tiếp thêm cho mình động lực đứng dậy. Lời kết Thật khó để có thể kể lại cuốn nhật ký của một người khác. Hãy đọc Nhật ký Đặng Thùy Trâm để đưa mình sống lại quá khứ đau thương mà anh hùng, cứng rắn nhưng cũng không kém phần lãng mạn của người bác sĩ trẻ. Thùy Trâm ra đi khi mới 27 tuổi – cái tuổi đáng lẽ được tận hưởng trọn vẹn nhất những ngọt ngào của tình yêu và hạnh phúc. Thùy Trâm đã ra đi, nhưng ngọn lửa trong tim cô thì còn sống mãi. Cuốn Nhật ký Đặng Thùy Trâm đã có một cuộc hành trình kì diệu, vượt qua không gian và thời gian để đến với người đọc chúng ta ngày hôm nay. Xin mượn những câu thơ của Nguyễn Khoa Điềm để thay cho lời kết Nhưng em biết không Có biết bao người con gái, con trai Trong bốn nghìn lớp người giống ta lứa tuổi Họ đã sống và chết Giản dị và bình tâm Không ai nhớ mặt, đặt tên Nhưng họ đã làm ra Đất Nước. Cảm Nhận Của Độc Giả “FRED, ĐỪNG ĐỐT NÓ. TRONG CUỐN SÁCH ẤY ĐÃ CÓ LỬA RỒI”. Đó là lời người lính bên kia chiến tuyến nói với chỉ huy, khi cuốn nhật ký này sắp bị tiêu hủy trong đống lửa cùng những giấy tờ vô giá trị. “Lửa” trong cuốn sách chính là cuộc đời của tác giả ẩn chứa trong đó. Một cuộc đời nồng nhiệt lòng dũng cảm và cháy bỏng tình yêu thương. Một bông hoa diễm lệ, nở giữa chiến trường đầy máu tanh. Cuốn sách này rất chân thực và xúc động. Chân thực vì đây là nhật ký, và xúc động vì nó là nhật ký của một trái tim giàu tình cảm. Cảm xúc trong cuốn sách dạt dào tới mức mình phải dừng đọc liên tục chỉ để ngẫm nghĩ và cảm nhận về chúng. Liệt sĩ Đặng Thùy Trâm sinh ra trong một gia đình trí thức tại Hà Nội với bố và mẹ đều công tác trong ngành y. Cô có lẽ được thừa hưởng tài năng và tấm lòng của một người lương y từ cha mẹ mình. Để lại gia đình êm ấm và tương lai xán lạn sau khi trở thành bác sĩ, cô xung phong ra trận giữa lúc tiền tuyến Quảng Trị đang ở giai đoạn khốc liệt nhất. Cuốn nhật ký ghi lại cuộc sống của người bác sĩ quân y trong hơn 2 năm tại mảnh đất đầy bom đạn này. Ngọn lửa mãnh liệt nhất trong cuốn sách chính là tình cảm sâu sắc của Thùy Trâm. Giữa khói lửa, tình yêu thương của một người chiến sĩ với đồng đội, của một người lương y với bệnh nhân, của một người con với quê hương đất nước vẫn cháy trong lòng cô gái trẻ. Cô rơi lệ vì người thương binh đang quằn quại trong ca mổ với không một liều thuốc gây tê, nhưng vẫn gắng nhoẻn miệng cười để động viên bác sĩ. Cô thương những người đồng chí, đồng đội đang cùng chung lòng chiến đấu, nhưng trong cảnh khó khăn thiếu thốn đủ đường vẫn sẵn lòng nhường cơm sẻ áo cho nhau. Những trang nhật ký của Thùy ghi dấu rất nhiều hình ảnh của những người dưng mà cô thương như anh em ruột thịt với một tình thương trìu mến. Cô đau buồn với những người dân nhỏ bé đang ngày đêm phải chịu đựng hy sinh mất mát. Cả chính mảnh đất tiền tuyến nơi cô đang đứng cũng được Thùy trân trọng trong tim. Dù mảnh đất khắc nghiệt này đã làm cô phải rời xa những ngày êm ấm, cô vẫn coi nơi đây như quê hương thứ hai của mình. Nếu bạn hay có những nỗi buồn khi về đêm, bạn có lẽ sẽ đồng cảm với cuốn nhật ký này. Đời Cách Mạng không phải lúc nào cũng đẹp. Cuộc sống thiếu thốn trong chiến tranh và nỗi nhớ của người con xa nhà tạo nên một nỗi buồn sâu thẳm thấm đượm trong từng trang nhật ký. Xa nhà buồn lắm chứ. Nhất là những ngày mưa rơi trắng xóa hay gió lạnh tràn về, ngồi dưới ngọn đèn khuya mà lòng tê buốt. Những nỗi lòng này chẳng thể tỏ bày cùng ai, chỉ còn biết trải lòng qua trang nhật ký để rồi lại tự động viên mình cố gắng vượt qua gian khó. Nỗi buồn ấy như một cơn gió đầu thu man mác, không lạnh lẽo nhưng gieo một sự đượm buồn rất thấm vào trong lòng người đọc. Mình chưa thấy cuốn sách nào viết về chiến tranh lại chân thực đến thế. Sự tàn khốc của chiến trường mà chúng ta chưa từng phải trải qua, thật là kinh khủng đến nghẹn ngào. Kháng chiến không chỉ có những trận thắng vẻ vang chói lọi. Đằng sau đó là rất nhiều cuộc đời đã hy sinh để xây đắp nên cuộc đời chung của cả dân tộc. Đó là người lính bị viên đạn lạc găm thẳng vào cột sống làm tàn phế nửa người khi chưa đầy đôi mươi. Đó là người thương binh phải phẫu thuật cắt đôi chân mà không có lấy một liều thuốc gây tê. Cậu bé liên lạc hồn nhiên hôm qua còn cười nói ríu rít, hôm nay đã ra đi mãi mãi. Người cha bị địch bắt trói đi qua xác con trai mình đã mất đầu, những tia máu căm thù hằn lên trong đôi mắt nhòa lệ. Bản thân tác giả cũng phải chịu đựng nỗi căng thẳng tột độ khi chứng kiến những bóng ma có cánh chao lượn trên trời rồi bất thần đổ ập xuống cách mình chỉ vài chục bước chân. Ngày ngày trôi qua, cái bóng của tử thần cứ lập lờ ẩn hiện trên khắp vùng đất mà “sự gian nan, chết chóc, hy sinh còn dễ dàng hơn ăn một bữa cơm” này, gieo rắc một nỗi sợ hãi tột độ, nhưng cũng nung nấu lòng căm thù trong những con người nơi đây. Đọc mà xót xa đến lặng người. Cuộc đời Thùy Trâm là một tấm gương về lòng hy sinh và lòng biết ơn cuộc sống ngay dưới làn mưa bom. Cô ấy đã “chết như cô ấy đã sống, hoàn toàn dâng hiến và không vị kỷ”. Người con gái trẻ đã dám bỏ lại sau lưng gia đình êm ấm, tương lai xán lạn, và cả hạnh phúc cá nhân của mình để xung phong vào chiến trường. Đến phút cuối cùng khi không còn gì để dâng hiến nữa, cô đã hy sinh cả mạng sống của mình để đồng đội có thể chạy thoát. Điều đáng nói hơn là dù hy sinh cả cuộc đời như vậy, cô vẫn luôn lạc quan và trân trọng cuộc sống. Ta không tìm thấy được dù chỉ một dòng than thân trách phận nào trong cuốn sách. Trong gian khó, Thùy Trâm không nhìn thấy sự bất hạnh của bản thân, cô chỉ nhìn thấy cuộc đời mình còn may mắn hơn rất nhiều những người dân nghèo đã chết mà không có lấy một ngày hạnh phúc. Điều ấy phải nói là làm mình thấy thật xấu hổ. Vì mình cứ than thở hoài về cuộc sống, trong khi hoàn cảnh của mình đã may mắn hơn chính Đặng Thùy Trâm rất nhiều rồi

nhật ký đặng thùy trâm review